Nhìn những dòng thông tin vượt ra ngoài phạm vi khu đô thị, Tiêu Bái Đông chậm rãi nhắm mắt lại.
“Không thể quay về… Ở đây cũng không thể tiến lên…”
Hắn biết, bản thân chỉ là một phế phẩm miễn cưỡng sống sót sau thí nghiệm, tuy còn có thể phát huy chút giá trị còn lại, nhưng cũng chỉ có bấy nhiêu mà thôi.
Hắn không muốn quay về khu đô thị tưởng chừng phát triển vượt bậc, hào nhoáng lộng lẫy kia, bởi vì hắn biết… nơi đó mới là vực sâu thật sự nuốt người không nhả xương, thà rằng phát triển ở đây, ít nhất còn có cơ hội được tự do.